Mất Pắk
Xoòng, thị trấn Pắk Xế bị
uy hiếp mạnh. Lực lượng
tại chỗ của địch không
đủ sức chiếm
lại Pak Xoòng. Dưới
sự thúc ép của Nhà Trắng và Lầu Năm
góc, phái cực hữu trong giới cầm quyền Thái Lan
đã đưa quân sang đánh thuê cho đế quốc Mỹ. Đầu tháng 6/1971, ba tiểu đoàn quân Thái Lan và một tiểu
đoàn hỗn hợp Lào – Thái đến Pak Xế. Vừa đến nơi, toàn bộ lực lượng địch di
chuyển luôn đến Lào Ngâm. Tại
đây chúng hợp quân
với hai tiểu đoàn ngụy Lào từ Pàk
Xoong chạy về. Tiếp theo, quân địch lại nhích
đội hình xuống Ytu, Bản Nhik ở phía tây Pắk Xoòng 20km. Ý định
của chúng là tổ chức một cụm cứ điểm mạnh để chặn lực lượng ta
tiến về hướng Pắk Xế, đồng thời chuẩn bị phản công tái chiếm Pắk
Xoòng.
Nhận rõ âm
mưu của địch, Đảng ủy và Bộ Tư lệnh Sư đoàn đề nghị Đảng ủy và Bộ Tư lệnh Mặt
trận cho Sư đoàn đánh chiếm Y Tu, Bản Nhik, phá vỡ bàn đạp phản công của địch,
đẩy chúng lùi sâu về phía tây, bảo đảm vững chắc việc giữ vững vùng giải phóng
Pắk Xoòng.
Tuy nhiên,
khó khăn về địa hình và thời tiết cũng không cản trở được kế hoạch tiến công của
ta, các đơn vị đều khẩn trương chuẩn bị.
Tháng 6, cao
nguyên Bô-lô-ven đang là mùa mưa lớn. Sau hai ngày hành quân, Đại đội 9 - Tiểu
đoàn 90 đã đến Huội Chăm Pi. Nước suối dâng cao, bộ đội làm bao nhiêu cầu đều
bị nước cuốn trôi tất cả. Sáng ngày 10 tháng 6, đơn vị mới tìm được đoạn suối
hẹp, có cây gỗ vít ngang. Đại đội trưởng liền cho làm dây vịn, đưa đội hình vào
chiếm lĩnh đúng thời gian.
Hành quân đến
Huội
Băng Liêng, Tiểu đoàn 90 liền tổ chức vượt suối. Sau một ngày tìm mọi cách khắc
phục, đơn vị vẫn không qua được, Trung đoàn trưởng Trần Quang Lập, cùng đi với
đơn vị điện xin Sư đoàn lùi thời gian nổ súng lại một ngày.
Trước tình
hình đó, Bộ Tư lệnh Sư đoàn quyết định sử dụng số vệ binh, trinh sát, thông tin
trong bộ phận đi chuẩn bị chiến trường tổ chức thành một mũi đột kích, thay cho
mũi tiến công của Tiểu đoàn 90 và lệnh cho Trung đoàn trưởng Trung đoàn Ba Gia
phải tố chức ngay một đại đội gọn, nhẹ cơ động nhanh, vượt lên trước cho kịp
giờ nổ súng.
Sau nửa ngày
lừng sục, tiểu đoàn đã tìm và đốn ngã một cây to ba người ôm vít ngang lòng
suối. 16 giờ ngày 10 tháng 6, bộ đội bắt đầu vượt cầu.
Trong lúc các
mũi tiến công của ta đang tổ chức chiếm lĩnh trận địa thì 6 giờ ngày 9/6/1971,
quân địch từ Ytu đánh xuống Pak Cụt hòng tiến thêm 1 bước nữa trong kế hoạch
phản công tái chiếm Pak Xoòng.
ĐỊch nống ra,
đây là điều kiện để ta nghi binh thu hút, kìm giữ lực lượng chúng ở bên ngoài,
tạo thêm thuận lợi cho trận tiến công vào cứ điểm.
Một trung đội
của Tiểu đoàn 1 quân tình nguyện tổ chức chốt chặn quân địch ở trước Pak Cụt.
Sau một ngày chiến đấu ngoan cường, trung đội đã đánh bật tất cả các đợt tiến
công của địch, nhưng đơn vị cũng thương vong nặng. Toàn trung đội chỉ còn 4
đồng chí. Ngày 10, địch lại tiến công lên chốt, thêm 1 chiến sỹ nữa bị thương,
ba tay súng dũng cảm của ta vẫn kiên cường trụ bám, đánh bật lien tiếp 2 đợt
xung phong của địch. Hàng chục xác địch nằm chồng lên nhau trước mép chiến hào.
Lợi dụng lúc
địch đang chăm chú theo dõi diễn biến của trận đánh ở vòng ngoài, các mũi tiến
công của ta bí mật và an toàn tiến sát mục tiêu.
16h ngày
10/6/1971, trận địa cối 120mm ở mũi tiến công hướng Tây bắc bắt đầu trút đạn
vào Bản Nhik. Những quả đạn đầu tiên rơi đúng ngay sở chỉ huy. Tên đại tá Bu
Thoong và một số sỹ quan tùy tùng chết gục tại hầm.
THời tiết đã
gây thêm khó khăn cho trận đánh. Trời mưa, trận địa sũng nước. Để chống lún,
các chiến sỹ súng cối phải dung cọc gỗ đường kính 10 đến 15cm dài từ 1.2 đến
1.5 m đóng dày sít, bên trên chồng 2 lớp bao cát rồi mới bố trí súng lên trên.
Tuy vậy chỉ bắn được 5-7 viên, súng đã lún sâu đến gần 1m. Thế là phải vác súng
lên đưa đến trận địa dự bị. Trận địa di chuyển liên tục. Bom và rocket địch nổ
quanh mình. Từng viên đạn cối của ta vẫn rơi chính xác vào cứ điểm giặc.
18 giờ, cối
vừa chuyển làn, mũi tiến công vào hướng Tây bắc bản Nhik do đồng chí Trung
quyền Trưởng ban tác chiến Sư đoàn và đồng chí Lợi, Chính trị viên phó Tiểu
đoàn chỉ huy, nhanh chóng xung phong tác chiến, làm chủ cả khu vực và phát
triển về phía Đông.
Cùng lúc,
tiểu đoàn công binh và đại đội thiết giáp, lợi dụng sương mù, bất ngờ và mãnh
liệt đột kích thẳng vào Ytu. Quân ta nhanh chóng đánh chiếm sở chỉ huy và bắn
chết tên tiểu đoàn phó tiểu đoàn ngụy Lào BV 40. Đến 21 giờ, phần lớn quân địch
ở Ytu đã bị tiêu diệt. Sau khi để lại 1 bộ phận làm nhiệm vụ tảo trừ, lực lượng
ta bắt đầu phát triển sang Bản Nhik.
Do tiểu đoàn
90 đến chậm nên cuộc chiến đấu ở hướng tây nam gặp nhiều khó khăn. Bộ phận
trinh sát của Trung đoàn Ba Gia cùng vệ binh, trinh sát, thông tin Sư đoàn do
đại đội phó trinh sát Nguyễn Chuyển chỉ huy trang bị nhẹ nên klhông phát triển
được.
24 giờ ngày
10/6, qua máy vô tuyến điện, Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 90 Trương Hồng Anh bắt
liên
lạc với đại đội ở hướng Tây Bắc lệnh cho đơn vị đánh sang phối hợp với mũi tiến
công ở hướng Tây Nam. Do phải vượt qua một con suối sâu và đánh theo đường vòng
nên mãi đến 5 giờ ngày 11/6, đại đội 9 mới bắt lien lạc được với bộ phận trinh
sát của Trung đoàn. Lúc này đội hình chính của tiểu đoàn cũng đến đủ. Trận tiến
công dứt điểm bản Nhik đang được chuẩn bị khẩn trương.
Tiếng súng
của ta tạm dừng, tưởng ta đã đã rút, bọn chỉ huy quân địch ở bản Nhik liền báo
về Pak Xế: “Chỉ mất Ytu, Việt cộng không làm gì nổi bản Nhik”, và xin Pak Xế
tăng viện cho 1 tiểu đoàn để lấy lại Y Tu.
7 giờ ngày
11/6, trong lúc đám quân sống sót của địch ở bản Nhik đang đi lại nhốn nháo thì
từ các trận địa bố trí sẵn, tất cả các nòng súng cối 120, 80mm, DKZ75, 85mm của
ta đồng loạt trút đạn lên các mục tiêu địch. Tiếp theo là tiếng súng B40, B41,
đại liên, trung liên, rồi tiếng súng trường, lựu đạn nổ vang. Từ ba mặt, các
mũi xung kích của Tiểu đoàn 90 xung phong áp đảo quân địch.
Tuy bị đánh
bất ngờ nhưng dựa vào công sự địa hình có lợi, quân địch chống trả quyết liêt.
Mũi tiến công chủ yếu của Tiểu đoàn 90 do Đại đội 11 đảm nhận đánh vào khu vực cố thủ của một đại đội Thái Lan.
Lợi dụng nhà sàn của dân, chúng bố trí đại liên trên gác khống chế mặt Đường
23. Đại đội 11 buộc phải dừng lại ở phía nam đường. Trung đội trưởng Trần Văn Hiệu
nhanh chóng cho hai tiểu đội vận động đánh vòng vào sau lưng địch. Để thu hút
sự chú ý của chúng, Hiệu ôm súng lăn qua mặt đường. Đạn địch cày toé lửa quanh
mình, vừa qua khỏi đường Hiệu đã nhanh chóng nép người vào mô đất và dùng M79
diệt ngay ổ đề kháng của địch. Cùng 1úc, Đại đội 9 từ Bắc đánh vào và một trung
đội của Đại đội 10 từ phía tây ập tới. Chỉ trong chốc lát, cả đại đội lính đánh
thuê Thái Lan, cùng một đại đội ngụy Lào từ Y Tu chạy qua và một đại đội của
tiểu đoàn BV46 ngụy Lào bố trí trong khu vực này đã bị tiêu diệt.
Quân địch
hoàn toàn tan rã. Tiếng súng truy kích của các chiến sĩ ta vang động khắp núi rừng.
11 giờ ngày 11 tháng 6, ta đã hoàn toàn làm chủ Bản Nhik. Máy bay địch lao tới
ném bom, bắn phá, hòng hủy diệt trận địa. Trận địa phòng không của ta bắn rơi 3
chiếc T28 và một L19, bọn còn lại vội vã bỏ chạy.
Cụm bàn đạp Y
Tu, Bản Nhik đã bị tiêu diệt. Âm mưu tái chiếm Pắk Xoòng của địch đã bị đập tan. Trong vòng 19
giờ tiến
công liên tục, ta đã tiêu diệt gọn tiểu đoàn ngụy Lào BV44 và một đại đội Thái
Lan, đánh thiệt hại nặng tiểu đoàn ngụy Lào BV46, bắn rơi 4 máy bay, bắn cháy
12 xe quân sự, phá hủy 5 đại bác 105mm, thu trên 170 súng các loại và nhiều phương
tiện chiến tranh. Vùng giải phóng Hạ Lào được mở rộng thêm và củng cố vững
chắc.
Đăng nhận xét